Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Tình cờ gặp lại người học trò cũ Phượng Quý đi tu trong ngôi chùa nhỏ, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc nghẹn ngào thương cho cảnh ngộ của cô. Cũng lúc này,...
Với sự đùm bọc, giúp đỡ của những người lao động nghèo, Nguyễn Tất Thành (anh Ba) đã xin được một chân bán báo. Tình cờ anh biết trường công nhân Hàng hải...
Đang dạy học ở Trường Dục Thanh rất có uy tín nhưng Nguyễn Tất Thành đã xác định Phan Thiết chỉ là điểm tạm dừng chân. Sài Gòn mới là điểm đến của anh. Vì...
Do gặp tai nạn trên đường đi, Phượng Quý đã lỡ cuộc chia tay với Nguyễn Tất Thành khi anh rời Huế. Qua dò hỏi, biết được anh đang ở Qui Nhơn, cô đã cùng...