Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Nhận được tin từ Hải, Phạm Tuấn Hào liền lao đến công ty ngăn cản. Liễu tỏ ra bình thản và thông báo cho anh ta biết mình đã có thông tin về vợ bé và cậu...
Bà Huê sau khi biết bộ mặt thật của Hào thì đã phân biệt được tốt xấu, đúng sai, vui lòng dọn đến nhà Liễu ở. Bây giờ bà mới tiết lộ bí mật về bài thơ năm...