Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Công việc quản lý nhà trường nhiều áp lực khiến Phương nhiều lúc muốn thoái thác cái chức Hiệu trưởng. Nhưng mỗi lần chán nản, mệt mỏi cô lại nghĩ đến...
Làm sao để đưa Lãng Khuê đạt các tiêu chí Nông thôn mới vẫn luôn là nỗi băn khoăn trăn trở trong người Bí thư Chử Trắc Đam. Cái tâm lí ỷ nại vào Nhà nước...