Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Cai tuần Bưởi không muốn ở chung nhà với Ba Rạng nên lên đến Bình Phú Tây liền mướn người làm phụ cất nhà luôn. Vì không mướn được ruộng nên Bưởi vào chợ...
Nghe lời Hương quản, Cai tuần Bưởi lên chịu lỗi với bà Cai và mợ Hai thì bị bà Cai mắng chửi, đuổi về , mợ Hai thì gay gắt miệt thị. Nhịn nhục, Bưởi ra...
Cai tuần Bưởi tính lên nhà cậu Hai Nghĩa thông báo Tư Lựu đã sinh con trai nhưng liệu thế ở nhà cậu Hai khó nói chuyện được, nên tính ra đường đón cậu mà...