Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Tạm biệt gia đình, Vũ ra Hà Nội trao cho Trình Nhật, con trai của chính uỷ lá thư của ông gửi. Trong thư, ông hỏi thăm về gia đình và đề nghị gửi các...
Vũ bị thương nặng trong một vụ nổ bom, nhưng may mắn sống sót. Tuy nhiên, sự sống sót của anh dường như là kết quả của sự may mắn chứ không phải do sự...
Chính uỷ yêu cầu cho ông đọc lại toàn bộ nghị quyết của chi bộ từ trước và trò chuyện với Tuy. Ông nghiêm túc và thẳng thắn phê bình Tuy về những khuyết...
Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi...