Cây bút đồng hành cùng với bao lớp học sinh, bao nhà thơ nhà văn, nhà báo. Và cũng từ cây bút những kỷ niệm lại ùa về thổn thức, bâng khuâng. Với mỗi người cây bút gắn với những câu chuyện nhắc nhớ mãi về sau. Đó cũng là nội dung truyện ngắn "Cây bút máy mạ vàng" của tác giả Trịnh Tuyên (hội viên Hội VHNT Thanh Hóa), truyện đăng trên Tạp chí Văn nghệ TP Hồ Chí Minh.
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...