Suốt bảy đêm liền Sáu nguyện gài cửa ngồi bàn viết, viết xong lại xé viết lại, đêm thứ bảy thì anh viết xong. Anh tin rằng với cả bầu tâm huyết và lý lẽ ôn hoà ấy mà bản viết sẽ được đọc một cách không hững hờ, dẫu cho người đọc nó có bận rộn công việc ở tầm vĩ mô đến mấy. Nhưng anh không ngờ suốt bảy ấy, gã đàn ông đầu húi bốc kia đã lảng vảng ở bên ngoài và đúng hôm anh hoàn thành bản viết thì một hoả hoạn xảy ra ở khu kho của đơn vị. Sáu Nguyện kịp cứu được thiết bị đo thuỷ lực hàng ngàn đô vừa...
Sau lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Sáu Nguyện tìm về với những kỷ niệm trận mạc, anh xin làm công nhân cạo mủ tại một công ty chuyên trồng cao su...
Thời điểm 1973 và trước năm 1974 là thời điểm hết sức khắc nghiệt của cuộc chiến tranh đang đi vào giai đoạn cuối cùng để taọ lực làm cú tổng tiến công...
Út Thêm chỉ chờ cơ hội để thốt lên tiếng gọi chú Sáu thân thuộc ngày nào. Thế nhưng Sáu Nguyện nhất quyết không muốn nhận ra cô. Ông khăng khăng nhận tội...
Sáu Nguyện phát hiện Năm Thành đúng là đang trốn tại nhà Tư Chao. Trước một người bạn đã gây nên tổn thất quá lớn trong trận càn, đã đảo ngũ, chiêu hồi,...
Sau vật lộn với đợt công kích của địch, Năm Thành mất tích, Ba Đẩu bị thương lủng bụng. Còn lại Út Thêm và Sáu Nguyện với một cánh rừng yên ắng và bóng...