Suốt bảy đêm liền Sáu nguyện gài cửa ngồi bàn viết, viết xong lại xé viết lại, đêm thứ bảy thì anh viết xong. Anh tin rằng với cả bầu tâm huyết và lý lẽ ôn hoà ấy mà bản viết sẽ được đọc một cách không hững hờ, dẫu cho người đọc nó có bận rộn công việc ở tầm vĩ mô đến mấy. Nhưng anh không ngờ suốt bảy ấy, gã đàn ông đầu húi bốc kia đã lảng vảng ở bên ngoài và đúng hôm anh hoàn thành bản viết thì một hoả hoạn xảy ra ở khu kho của đơn vị. Sáu Nguyện kịp cứu được thiết bị đo thuỷ lực hàng ngàn đô vừa...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...