Ở buổi đọc truyện trước, sau ngày hội hoá trang với những ấn tượng kì quái về dòng người, Duy và M cưới nhau giữa những cơn bão tuyết của vùng đông bắc nước Mỹ. Hai người đã có thời gian bên nhau trọn vẹn trong căn nhà nhỏ cho tới hết mùa đông, khi Duy đã đi làm và M đi học. Duy thích cái đời sống tối giản của hai người. Anh chỉ cần mỗi buổi sáng thức dậy nhìn thấy M tỉnh dậy cùng với giấc mơ về tuổi thơ của nàng ở Hà Nội. Thế nhưng tuổi thơ của Duy dường như đã iến thành một dải thời gian đàn...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...
Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm...
Tên dã nhân bị dúi vào khiêng võng thay cho y tá câm, còn Tùng vẫn vậy, thêm tên dã nhân thì đôi vai Tùng không vì thế mà nhẹ đi. Những ngày qua dã nhân...