Ở buổi đọc truyện trước, sau ngày hội hoá trang với những ấn tượng kì quái về dòng người, Duy và M cưới nhau giữa những cơn bão tuyết của vùng đông bắc nước Mỹ. Hai người đã có thời gian bên nhau trọn vẹn trong căn nhà nhỏ cho tới hết mùa đông, khi Duy đã đi làm và M đi học. Duy thích cái đời sống tối giản của hai người. Anh chỉ cần mỗi buổi sáng thức dậy nhìn thấy M tỉnh dậy cùng với giấc mơ về tuổi thơ của nàng ở Hà Nội. Thế nhưng tuổi thơ của Duy dường như đã iến thành một dải thời gian đàn...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...