Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi tìm cô trong trạng thái vô thức, trong nỗi nhớ, nỗi khát khao lạ lẫm. Cho tới khi nhìn thấy nàng trong phòng ăn, Duy mới cảm thấy yên tâm. Trong mọi cử chỉ bóng dáng nàng đều nằm trong tầm mắt anh có thể nhìn thấy. Anh tin rằng cô cũng nhìn thấy anh, cũng đang nhìn về phía anh. Trong chốc lát chân tay Duy trở nên thừa thãi.
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...