Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng ngợp trước lòng tốt và tình yêu của M. Từ trong sâu thẳm anh thấy M giống anh lạ lùng. Nàng nhìn cuộc sống giống anh, trân trọng những điều giống anh, nàng sạch hơn anh và nhẹ hơn anh. Anh đã từng yêu nàng và cảm thấy niềm hạnh phúc tuyệt đối. Họ tuy hai mà là một. Thế nhưng lần công tác trở về này, anh bỗng thấy M xa lạ...
Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình...