Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng ngợp trước lòng tốt và tình yêu của M. Từ trong sâu thẳm anh thấy M giống anh lạ lùng. Nàng nhìn cuộc sống giống anh, trân trọng những điều giống anh, nàng sạch hơn anh và nhẹ hơn anh. Anh đã từng yêu nàng và cảm thấy niềm hạnh phúc tuyệt đối. Họ tuy hai mà là một. Thế nhưng lần công tác trở về này, anh bỗng thấy M xa lạ...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...
Ngày thứ ba của tuần họp, trong bữa ăn trưa Duy bất ngờ bị hút mắt bởi một cô gái. Cô có nước da trắng, vóc người mảnh dẻ cũng nhìn anh chăm chú. Đi cùng...