Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau trở nên lạc lõng, hai cái tên hai còn người hoàn toàn ở ngoài nhau. Vì sao anh rơi vào trạng thái này, anh cũng không giải thích được nữa. M vẫn nằm bên cạnh anh, những cử chỉ quen thuộc, những lời nói quen thuộc...anh không còn cảm thấy gì nữa. Duy chỉ có một cảm giác ở bên M anh luôn là chính anh chứ không phải một ai đó khác bên nàng, thanh thản...
Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy...
Đội vinh dự được Chỉ huy trưởng mặt trận khu C kiêm tham mưu trưởng Trung đoàn Phùng Quý Đông – là người đã ký quyết định thành lập đội Thiếu niên trinh...
Mừng định trốn khỏi đội để mang gói thuốc về cho Mạ thì bị Vịnh – sưa phát hiện và báo cáo Đội trưởng. Qua câu chuyện của Mừng, Đội trưởng không ngờ em...