Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau trở nên lạc lõng, hai cái tên hai còn người hoàn toàn ở ngoài nhau. Vì sao anh rơi vào trạng thái này, anh cũng không giải thích được nữa. M vẫn nằm bên cạnh anh, những cử chỉ quen thuộc, những lời nói quen thuộc...anh không còn cảm thấy gì nữa. Duy chỉ có một cảm giác ở bên M anh luôn là chính anh chứ không phải một ai đó khác bên nàng, thanh thản...
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...
Ba chàng trai ngồi ghe từ Tân Quới đi Bình Khê gặp câu chuyện của ông chủ ghe bận rộn với những người đàn bà sống dọc bên bờ sông Di. Ông cho biết có tới...