Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau trở nên lạc lõng, hai cái tên hai còn người hoàn toàn ở ngoài nhau. Vì sao anh rơi vào trạng thái này, anh cũng không giải thích được nữa. M vẫn nằm bên cạnh anh, những cử chỉ quen thuộc, những lời nói quen thuộc...anh không còn cảm thấy gì nữa. Duy chỉ có một cảm giác ở bên M anh luôn là chính anh chứ không phải một ai đó khác bên nàng, thanh thản...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...