Tết năm Ất Dậu, trong không khí xuân, hai đôi bóng thanh niên người Việt và người Âu- Phi lại có một trận giao hữu vui vẻ chưa từng thấy, tưởng như không có ranh giới. Trong đám nữ sinh trường Việt- Pháp tới cổ vũ có Thanh và Hoà đã lọt vào mắt xanh của Giăng-pai- giăng, là thống kê viên của văn phòng chánh sứ và cậu khố đỏ tên Cơ, phó quản. Nhờ đó Hoà có cơ hội thuyết phục phó quản cơ không cho lính đi đàn áp, bắt bớ công nhân và tổ chức hội họp, còn Thanh thông qua Giăng-pai- giăng để biết...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...