Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập luận và giải quyết hoàn chỉnh nhiều vấn đề giáo dục trong giới vị thành niên, đã xuất bản nhiều cuốn sách, là thầy của những học trò xuất sắc trong giới nghiên cứu khoa học. Nhưng với cô con gái bỏ nhà đi bụi thì sao? Dù đã rất kiên nhẫn, tìm mọi cách lôi kéo con ra khỏi con đường lầm lạc, thậm chí phải đóng vai cả khách làng chơi để thâm nhập...
Sau khoảng thời gian hơn ba tháng làm phu đào đất cho người bạn tù của Dũng đang ở vị thế bưởng trưởng, Lãm cảm thấy kiệt sức , nhục nhã vì bị bóc lột sức...
Nam tìm gặp lại vợ chồng Lãm nhưng họ đã đi khỏi khu phố. Anh nhờ chị hàng nước gửi giúp ít đồ, một số tiền cho vợ chồng gã và có nhã ý mời hai vợ chồng...
Cô vợ của Lãm gõ cửa nhà Nam vào một đêm mưa gió. Đánh vào lòng trắc ẩn của anh, sau khi xin ăn và ngủ nhờ, sáng hôm sau cô ta đã cuỗm đi toàn bộ số tiền...
Một đôi vợ chồng và đứa con nhỏ còn bế ngửa cư trú ở phố nhà binh đã gần ba tháng. Anh chồng từng là bộ đội, đã từng chốt ở tiền đồn biên giới, đã hết...