Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập luận và giải quyết hoàn chỉnh nhiều vấn đề giáo dục trong giới vị thành niên, đã xuất bản nhiều cuốn sách, là thầy của những học trò xuất sắc trong giới nghiên cứu khoa học. Nhưng với cô con gái bỏ nhà đi bụi thì sao? Dù đã rất kiên nhẫn, tìm mọi cách lôi kéo con ra khỏi con đường lầm lạc, thậm chí phải đóng vai cả khách làng chơi để thâm nhập...
Từ khi sinh ra Thượng Tứ, bà Kế hiền tìm mọi cách để có nhiều tiền và của cải cho con có sẵn gia tài lớn mà hưởng, song chẳng biết dạy cho nó biết cách...
Ông Kế hiền Toại chết đã lâu rồi, mà trong quận Chợ Gạo ai cũng nhớ tên của ông. Người ta nhớ đến ông không phải nhớ đến một người có quyền lực hay ban...
Tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh bao quát những mảng hiện thực, những nét văn hóa đặc trưng của Nam bộ vào những thập niên đầu thế kỷ XX. Đó là sự tha hóa...
Sau toạ đàm với các đồng chí lãnh đạo xã và phụ huynh học sinh có trách nhiệm, đặc biệt với hai giám đốc công ty Hoàn, Đam, Ban Giám hiệu Trường Tiểu học...