“Miền hoang”, cuốn tiểu thuyết của nhà văn Sương Nguyệt Minh là câu chuyện về một nhóm người bị lạc trong rừng Miên gồm một Ông Lớn, một chiến sĩ và một cô y tá câm thuộc lính Pol Pot và một tù binh quân tình nguyện Việt Nam. Cả nhóm sau một trận kịch chiến trong vùng rừng hoang Tây Bắc Campuchia vào những ngày cuối cùng cuộc chiến tranh trước khi bộ đội tình nguyện Việt Nam rút quân về nước. Cả nhóm bị lạc trong rừng với những ngày chống chọi với đói khát và với việc mất phương hướng tìm về...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...