Tùng và nhóm tàn quân dạ dập như thợ sơn tràng mới đi rừng đã bị lạc lâu ngày. Cả đám tàn quân Pol pot và anh đã ở quá xa loài người. Anh nhủ lòng không được sợ hãi, phải khôn khéo và tỉnh táo trước kẻ thù. Tùng nhớ tới lời của đại đội trưởng Du nếu rơi vào tay Khmer đỏ nếu không bị giết chết ngay thì cũng phải chịu nhẫn nhục, không trêu tức hay chống đối vì bọn thô lỗ, man rợ ấy rất dễ nổi nóng và sẵn sàng xọc cho mình một lưỡi lê. Tên chỉ huy đám tàn quân ra lệnh cả bọn dừng lại đào công sự để...
Dung và Tấn đã nên vợ chồng, giám đốc Căn thấy lòng mình ấm áp, sau bao thăng trầm trên vùng đất hoang cằn Đá Vách, bây giờ người và đất bắt đầu được tươi...
Vân Thục một lần nữa quan hệ bất chính với Giám đốc Sán Lùng. Cô từ Móng Cái trở về Seo Sơn ngay lập tức cho thu gom chè búp cho kịp chuyến hàng. Loại...