Tùng và nhóm tàn quân dạ dập như thợ sơn tràng mới đi rừng đã bị lạc lâu ngày. Cả đám tàn quân Pol pot và anh đã ở quá xa loài người. Anh nhủ lòng không được sợ hãi, phải khôn khéo và tỉnh táo trước kẻ thù. Tùng nhớ tới lời của đại đội trưởng Du nếu rơi vào tay Khmer đỏ nếu không bị giết chết ngay thì cũng phải chịu nhẫn nhục, không trêu tức hay chống đối vì bọn thô lỗ, man rợ ấy rất dễ nổi nóng và sẵn sàng xọc cho mình một lưỡi lê. Tên chỉ huy đám tàn quân ra lệnh cả bọn dừng lại đào công sự để...
Lễ Khao mừng ông Hậu nhận chức Chánh tổng diễn ra suôn sẻ, tốt đẹp. Các khách trên tỉnh, trên phủ được ông Hậu tặng quà là những hòm gỗ nặng trịch đựng...
Ông Hậu hài lòng với cơ ngơi giàu có nhà mình, ông tự hào bới nó được làm nên bởi chính bàn tay lao động của ông mà không phải do cướp bóc của ai mà có...
Sinh 21 tuổi quê ở Thái Bình, Hạnh, 18 tuổi quê ở Hà Nam cùng là dân nghèo đói, phiêu bạt về đất Bố Hạ làm thuê cho nhà chánh tổng Lý Hậu. Làng Mai Hạnh...
Ông Chánh Hậu- nhân vật chính trong truyện là hiện thân của lòng từ thiện, ý chí quật khởi của một dòng họ đầu thế kỉ 19 trong cuộc đấu tranh chống thực...