Tùng và nhóm tàn quân dạ dập như thợ sơn tràng mới đi rừng đã bị lạc lâu ngày. Cả đám tàn quân Pol pot và anh đã ở quá xa loài người. Anh nhủ lòng không được sợ hãi, phải khôn khéo và tỉnh táo trước kẻ thù. Tùng nhớ tới lời của đại đội trưởng Du nếu rơi vào tay Khmer đỏ nếu không bị giết chết ngay thì cũng phải chịu nhẫn nhục, không trêu tức hay chống đối vì bọn thô lỗ, man rợ ấy rất dễ nổi nóng và sẵn sàng xọc cho mình một lưỡi lê. Tên chỉ huy đám tàn quân ra lệnh cả bọn dừng lại đào công sự để...
Kinh đô Kiến Khang triều đại Lương Vũ Đế Trung Quốc năm thứ mười ba. Lương Vũ Đế tên tục là Tiêu Diễn, là con trai thứ ba của Tiêu Thuận Chi, một trong...
Đám tang của Lý gia, các họ tộc tới rất đông để chia buồn. Thi hài của Cù Nương được chôn ở núi Ông Hùm, bên cạnh mộ Lý trang chủ Lý Cạnh. Sau một ngày...
Từ sư phụ sau gần một năm vào rừng Hắc Lâm có việc trọng đại với sư huynh Đỗ Khuông đã trở về Hương Cổ Pháp. Trong thời gian Từ sư phụ đi vắng, tiểu tăng...