Ép y tá câm kích dục thoả mãn cơn động dục xong viên chỉ huy tàn quân Pol Pot ngay lập tức biến thành con cáo già tinh ranh. Tùng lo lắng trong tình thế này anh không biết phải trốn hay không trốn, và nếu trốn thì sẽ phải làm gì để tồn tại ở nơi hoang dã này, còn chịu thân phận tù binh thì phải đối mặt với bọn lính áo đen này ra sao. Anh không phải là đối thủ của tên lính áo đen hộ pháp, tầm tã trận mạc, hắn có thể bắn anh bất cứ lúc nào. Không chỉ y tá câm cả Tùng cũng nhận ra có bóng người lướt...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...
Cuộc chiến đấu bảo vệ Thành cổ đã bước sang ngày thứ ba mươi. Để có được con số ba mươi mang tinh thần bám trụ phi thường ấy trong cục diện quá chênh lệch...