Tùng vui mừng nhận được chiếc ba lô của mình vẫn còn cây đàn ghi ta đi cùng anh trong suốt chiến trường đánh Pol Pot. Theo đề nghị của tên chỉ huy Lục Thum, Tùng phải đánh một bài trong khi bàn tay anh đã phồng rộp, đau đớn. Anh mắm môi chịu đựng, bây giờ việc cấp thiết là cần phải tồn tại. Lâu rồi Sa Ly không còn được sống trong đêm huyền diệu âm nhạc như thế. Cô như muốn bay lên nhịp nhàng cùng điệu múa uốn lượn. Lục Thum bị làn điệu dân ca dẫn dụ nhưng y kiềm chế được cố bứt khỏi âm thanh quyến...
Chỉ trong vòng có mấy ngày mà tình thế đã thay đổi đến chóng mặt. Dân chúng H’Mông ở các nơi kéo nhau về Nùng Xín đông nghìn nghịt, số lượng đã lên đến...
Từ sau lễ hội Gầu Tào , Pinh không thiết làm việc gì nữa, anh thường cáo ốm nằm co ro ở nhà. Người vợ, dù Pinh chẳng yêu đương gì cũng đã mất về tay thầy...