Tùng vui mừng nhận được chiếc ba lô của mình vẫn còn cây đàn ghi ta đi cùng anh trong suốt chiến trường đánh Pol Pot. Theo đề nghị của tên chỉ huy Lục Thum, Tùng phải đánh một bài trong khi bàn tay anh đã phồng rộp, đau đớn. Anh mắm môi chịu đựng, bây giờ việc cấp thiết là cần phải tồn tại. Lâu rồi Sa Ly không còn được sống trong đêm huyền diệu âm nhạc như thế. Cô như muốn bay lên nhịp nhàng cùng điệu múa uốn lượn. Lục Thum bị làn điệu dân ca dẫn dụ nhưng y kiềm chế được cố bứt khỏi âm thanh quyến...
Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có...
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...
Mừng về đến nhà thì tin mẹ đã đi tản cư về làng Phò, cách Bao Vinh chừng nửa ngày đường. Trên đường trở lại mặt trận em gặp Trung đoàn trưởng và Nghi –...
Ở buổi đọc truyện trước, tình hình mặt trận Huế lúc này biến chuyển hết sức quan trọng, Cục diện chiến xoay chiều mỗi ngày thêm bất lợi cho quân ta. Quân...