Tùng phát hiện ra đại đội trưởng Du bị cọp rừng ăn thịt chỉ còn lại bộ xương gióng chân và đôi giầy vải ghi tên Du. Anh đau đớn lạnh người, không còn chút sức lực nhưng vẫn phải khiêng tên Lục Thum lê lết đi trong rừng trước sự giám sát của tên lính áo đen. Lưỡi lê hình múi khế nhọn hoắt lúc nào cung loáng trước mặt Tùng. Anh kiệt sức vì mất nước, vì đói và khát nên khuỵu lại, nhưng vẫn không thể tránh được những cú đánh trời giáng bất cứ lúc nào của tên Rô. Y tá câm Sa Ly cảm thông và bênh vực anh,...
Những ngày còn lại với sông Di, Ân nhận ra sổ ghi chép của mình đã kín chữ, và dày đặc những tính từ. Cậu cũng nhận ra ruồng rẫy giọng điệu nữ tính là...
Những tin nhắn của Tú bắt đầu làm Ân thấy tức tối. Cậu không muốn mình trở thành kẻ nằm dưới gốc sung há miệng chờ trái rụng. Từ lúc cậu rời Sài Gòn cho...