Tùng phát hiện ra đại đội trưởng Du bị cọp rừng ăn thịt chỉ còn lại bộ xương gióng chân và đôi giầy vải ghi tên Du. Anh đau đớn lạnh người, không còn chút sức lực nhưng vẫn phải khiêng tên Lục Thum lê lết đi trong rừng trước sự giám sát của tên lính áo đen. Lưỡi lê hình múi khế nhọn hoắt lúc nào cung loáng trước mặt Tùng. Anh kiệt sức vì mất nước, vì đói và khát nên khuỵu lại, nhưng vẫn không thể tránh được những cú đánh trời giáng bất cứ lúc nào của tên Rô. Y tá câm Sa Ly cảm thông và bênh vực anh,...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...