Tùng chạy trốn tên Zô và y tá câm thì chưa về Lục Thum bỗng thấy mình đã bị thuộc hạ bỏ rơi với cái chân tàn tạ, hăn hình dung ra cảnh tượng chết tróc ở phía trước, chưa bao giờ hắn mong thằng Zô và con y tá câm như lúc này.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...