Tên chỉ huy tàn quân PônPốt không hề nổi giận lôi đình, hay đánh đập Tùng khi biết anh bỏ trốn, hắn nhận ra rằng định mệnh đã đẩy chúng đến tình huống trớ trêu và khốn nạn, tồn tại hay không tồn tại phụ thuộc vào sự liên kết của bốn con người ở đây bớt ra riêng lẻ thì không ai sống nổi.
Mùa đông năm 1951, sau chiến dịch biên giới , ta từ cầm cự đang chuyển sang giai đoạn phản công. Nhưng trong tình thế này chưa thể lường trước được địch...
Mặc dù bị địch tra tấn dã man nhưng Sào quyết không khai một lời. Anh tình nguyện ở lại trong ngục tù của địch để thu hút sự chú ý của chúng, giữ bí mật...