Tên chỉ huy tàn quân PônPốt không hề nổi giận lôi đình, hay đánh đập Tùng khi biết anh bỏ trốn, hắn nhận ra rằng định mệnh đã đẩy chúng đến tình huống trớ trêu và khốn nạn, tồn tại hay không tồn tại phụ thuộc vào sự liên kết của bốn con người ở đây bớt ra riêng lẻ thì không ai sống nổi.
Từ buổi gặp Xuân Hương ở hồ sen và nói chuyện với nàng, Nguyễn Du thấy trái tim mình mình xao xuyến. Chàng làm thơ và tự hỏi lòng mình trong nỗi nhớ người...
Sau ba năm mãn tang cha, Phi Mai mười sáu tuổi, đã trở thành thiếu nữ, giúp mẹ gánh vác việc nhà. Mặc dù thích thú với việc làm thơ song nàng không mơ...