Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn cắn... thì cũng phải mất hai tháng nữa mới đến biên giới Căm-pu- chia Việt Nam. Cả bọn lại chìm trong nỗi tuyệt vọng, lo sợ tận cùng. Cái mệt mỏi, bã bởi quá rồi cũng lôi Tùng vào giấc ngủ mê man. Tùng trôi vào không gian khu đền tháp đổ nát hoang tàn, thấy các cô hồn lần khuất, thấy bầy kền kền đang rỉa xác mình, thấy hình ảnh mờ mờ rất giống anh...
Những ngày còn lại với sông Di, Ân nhận ra sổ ghi chép của mình đã kín chữ, và dày đặc những tính từ. Cậu cũng nhận ra ruồng rẫy giọng điệu nữ tính là...
Những tin nhắn của Tú bắt đầu làm Ân thấy tức tối. Cậu không muốn mình trở thành kẻ nằm dưới gốc sung há miệng chờ trái rụng. Từ lúc cậu rời Sài Gòn cho...