Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên nào đó. Cơn mê man đưa hắn trở về những ngày trẻ khi hắn bị lạc vào lán trại dã chiến của lãnh tụ Pol Pot rồi lại tỉnh về thực tại đau đớn, số phận mong manh, ngờ vực không biết ai trong số những kẻ ở đây sẽ đưa hắn tới cái chết.
Xuân Hương viết thư gửi Đội Kình nói không muốn sống cuộc sống chồng chung nữa. Cuối thư là bài thơ “ Khóc ông Tổng Cóc”. Đội Kình nổi giận khi thấy Xuân...
Bước vào cuộc sống vợ chồng thực, Xuân Hương phải đối mặt với thực tế. Về quê chồng, nàng bị ghẻ lạnh, thị phi bởi cách sống không phù hợp với thôn quê....