Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng Du với câu hỏi chiến tranh bao giờ kết thúc nhưng anh cũng biết rằng: ở từng hoàn cảnh cụ thể, người lính phải tự xoay xở giải thoát mình, tự cứu mình. Tùng vụt dậy bằng cả sức mạnh còn lại trong người, anh thọc lưỡi dao găm vào bụng viên chỉ huy tàn quân Pol Pot và nhận ra hắn đã chết từ lúc nào. Anh lôi y tá câm chạy trốn cùng nhưng bị tên Rô nổ...
Càng gần đến ngày mở màn chiến dịch, trên mặt trận Tây Nguyên càng thể hiện rõ chủ nghĩa anh hùng Cách mạng Việt Nam. Những con người không sợ hy sinh...
Trong khí thế của những ngày tuổi trẻ cả nước nô nức lên đường, Oánh – Tiểu đoàn trưởng đặc công rất vui khi được điều động vào chiến trường Tây Nguyên....
Trong những ngày đang rệu rã, hoang mang trước sự bỏ mặc của người Mỹ và khí thế tiến công như vũ bão của quân giải phóng, người cha tư bản của tên Tuấn...