Rời khỏi túp lều mà Tùng tưởng là của ma lai anh lại đụng phải một nghĩa địa người Khmer. Linh cảm mách bảo chứng tỏ có một cái phum và chùa ở gần đây. Tiếng gà gáy từ xa vọng tới, niềm tin sẽ gặp được người càng sáng lên trên mặt anh lính lạc rừng. Nhưng Tùng cũng không thể tìm được một thức ăn nước uống nào nữa, bụng rỗng tuếch, Tùng cảm thấy cực thân và đơn độc tận cùng ở cái nghĩa địa miền viễn xứ này. Anh lại mêt lả và thiếp đi lần nữa. Lại gặp đại đội trưởng Du động viên Tùng đừng nhụt chí,...
Vì nể mặt một người bạn thân nên cô gái đã nhận lời gặp Phùng trở thành bác sĩ trị liệu tâm lí ngoài giờ cho mẹ anh. Mỗi tuần ba buổi cô đến nhà trò...
Phùng đi du học ở Odecxa lăn lộn với đám bạn hay gây hấn, lại phải lo kiếm sống đủ nghề vẫn luôn dành điểm cao nhất. Anh còn có khát vọng đổi đời, phải...
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...