Rời khỏi túp lều mà Tùng tưởng là của ma lai anh lại đụng phải một nghĩa địa người Khmer. Linh cảm mách bảo chứng tỏ có một cái phum và chùa ở gần đây. Tiếng gà gáy từ xa vọng tới, niềm tin sẽ gặp được người càng sáng lên trên mặt anh lính lạc rừng. Nhưng Tùng cũng không thể tìm được một thức ăn nước uống nào nữa, bụng rỗng tuếch, Tùng cảm thấy cực thân và đơn độc tận cùng ở cái nghĩa địa miền viễn xứ này. Anh lại mêt lả và thiếp đi lần nữa. Lại gặp đại đội trưởng Du động viên Tùng đừng nhụt chí,...
Ông Hậu hài lòng với cơ ngơi giàu có nhà mình, ông tự hào bới nó được làm nên bởi chính bàn tay lao động của ông mà không phải do cướp bóc của ai mà có...
Sinh 21 tuổi quê ở Thái Bình, Hạnh, 18 tuổi quê ở Hà Nam cùng là dân nghèo đói, phiêu bạt về đất Bố Hạ làm thuê cho nhà chánh tổng Lý Hậu. Làng Mai Hạnh...
Ông Chánh Hậu- nhân vật chính trong truyện là hiện thân của lòng từ thiện, ý chí quật khởi của một dòng họ đầu thế kỉ 19 trong cuộc đấu tranh chống thực...