Thưa quý vị thính giả! Truyện ngắn cuối tuần hôm nay như 1 lời tâm sự của 1 nhà văn với chuyện đời, chuyện nghề. Với Truyện ngắn “Hồn Quỳnh” của nhà văn Phùng Văn Khai cho thấy đời văn thăm thẳm, càng đi càng thấy phía trước hút hắt, vô định. Nhưng rất đẹp. Đẹp trong sự bi tráng của cuộc sống lẫm liệt luôn dẫn dụ ngòi bút. Đó cũng là thông điệp của Hồn Quỳnh. Truyện ngắn cuối tuần thứ 7, ngày 3/10 xin giới thiệu cùng quý vị, mời quý vị thính giả đón nghe.
Bố nuôi của An trước đây là một thanh niên hiền lành chịu khó. Anh mồ côi cha mẹ từ lúc 10 tuổi, phải ở đợ cố công cho tên địa chủ Khá, nổi tiếng tham lam...
An đã trải qua những ngày sống phiêu lưu nơi ngôi miếu cô hồn với cơn sốt mê man, dữ dội . Cậu bé được các anh chị cứu thương cứu qua cơn bệnh. Thành phố...
Khi dì Tư béo đi rồi, bác tài công già và anh học sinh cô-le cũng không biết ở đâu, An về ở với anh Sáu tuyên truyền. Hàng ngày An giúp anh quét dọn...