Huấn ngẩn người với thông tin Công ty chè Bảo Đường thoái vốn nhà nước và sắp được giao bán cho tư nhân. Ba, bốn thế hệ đã sinh ra và lớn lên ở đây, lầm lũi với mảnh đất mà cha ông họ từng gối đất nằm sương bỗng chốc không còn quyền định đoạt đến số phận, tương lai của mình. Vết thương trong chiến tranh của Huấn lại nhức nhối trở lại. Anh suy tư trăn trở không biết rồi đây cuộc sống của mình và bao nhiêu công nhân chè Bảo Đường sẽ ra sao? Vừa lúc ấy Quang tới gặp Huấn, giờ đây anh đã là trưởng phòng...
Không ai biết về quá khứ của bà Điếc ngoài thông tin bà là người chuyên sống bằng nghề giúp việc. Khi mẹ bà nhắm mắt xuôi tay có để lại cho bà – người con...
Không khí ấm áp của bữa ăn tất niên khiến Ron lần đầu tiên cảm thấy gia đình là tổ ấm, là nơi che chở cho mình. Ron luôn tâm niệm thương vợ, thương con...
Sự biến động trong ba ngày Tết của khu nhà không ồn ào, nhưng thực sự là một bước chuyển đầy khắc nghiệt và dữ dội đối vưới mỗi gia đình, mỗi con người....