Huấn ngẩn người với thông tin Công ty chè Bảo Đường thoái vốn nhà nước và sắp được giao bán cho tư nhân. Ba, bốn thế hệ đã sinh ra và lớn lên ở đây, lầm lũi với mảnh đất mà cha ông họ từng gối đất nằm sương bỗng chốc không còn quyền định đoạt đến số phận, tương lai của mình. Vết thương trong chiến tranh của Huấn lại nhức nhối trở lại. Anh suy tư trăn trở không biết rồi đây cuộc sống của mình và bao nhiêu công nhân chè Bảo Đường sẽ ra sao? Vừa lúc ấy Quang tới gặp Huấn, giờ đây anh đã là trưởng phòng...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...