Tin Hạnh có chửa với thằng Lung đã vang khắp làng khắp tổng. Từ trẻ con đến người già đều coi Hạnh là đồ đĩ bợm, đáng phỉ nhổ, khinh ghét, còn ông Hậu vốn là người cấp đất cho Hạnh, lại thuê cô lấy củi chung thân cho nhà bếp thì im lặng, không dám bênh cô. Hạnh được tha tội thả bè trôi sông nhưng phải chịu tôi làng phạt vạ, lôi ra gọt đầu bôi vôi bếu riếu khắp làng để răn đe tội hoang thai. Sinh thấy Hạnh bị Mõ rong đi bêu khắp làng thì rất buồn, anh thấy mình bất hạnh không thể làm gì để cứu...
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...