Thưa quý vị! ở buổi đọc truyện trước chúng ta thấy trong câu chuyện chia sẻ, nhà báo Linh nhận ra bố mình không hề khô khan, khó tính mà ông luôn có sự cảm thông và hiểu sâu sắc tâm tư của con trai. Anh xin nghỉ phép dài ngày để trở về căn gác nhỏ của mình, và chỉ câu nói của bố “tôi viết, tôi tồn tại” đã tác động đến anh. Linh bắt đầu viết – viết hẳn 1 quyển dài kể về thời chinh chiến. Mỗi trang viết đều được anh say sưa đọc cho Thủy nghe, mặc dù đó là người mà Khâm sớm nhận ra nhiều điều về Thủy,...
Tùng kiệt sức, mê man trong ảo ảnh đi trên cánh đồng chết. Anh nhận ra những hình ảnh nhà sư và trí thức bị quân Khmer đỏ bạo hành, trà đạp. Chúng muốn...
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...