Ở buổi đọc truyện trước chúng ta đã hình dung được phần nào những toan tính của Hè trong cái bắt tay siết chặt, mạnh mẽ nhưng khô cứng dành cho Linh. Cuộc gặp của những “nanh nhân đang phải gánh chịu áp bức từ những cán bộ Thanh Lâm” gửi gắm niềm tin vào sự nhiệt thành của nhà báo Linh như thương binh Thịnh, những gia đình thương binh, liệt sỹ..trong đó có cả nguyên Bí thư tỉnh ủy- cha đẻ của trung đoàn trưởng Thành, họ là những đối tượng thanh trừng, hăm dọa của Hòe.
Các ngả đường đi Hoàng Liên đã bị bọn Ngao phục kích đón lõng, Tiển chỉ còn cách lần mò trên những vệt đường mòn xuyên qua các khu rừng già. May mắn, Tiển...
Nhờ có Tiển mà cả làng Nhuần tản cư an toàn. Trên đường về Hoàng Liên báo cáo với Bí thư huyện uỷ Tố, Tiển chạm trán bọn biệt kích phục kích bao vây...
Trong thế bị thua đau, địch âm mựu xây dựng Phong Sa thành môt tập đoàn cứ điểm lớn và lập ra một tổ chức phản động mới, tên viết tắt bằng bốn chữ GCMA,...
Mùa đông năm 1951, sau chiến dịch biên giới , ta từ cầm cự đang chuyển sang giai đoạn phản công. Nhưng trong tình thế này chưa thể lường trước được địch...
Mặc dù bị địch tra tấn dã man nhưng Sào quyết không khai một lời. Anh tình nguyện ở lại trong ngục tù của địch để thu hút sự chú ý của chúng, giữ bí mật...