Ở buổi đọc truyện trước chúng ta đã hình dung được phần nào những toan tính của Hè trong cái bắt tay siết chặt, mạnh mẽ nhưng khô cứng dành cho Linh. Cuộc gặp của những “nanh nhân đang phải gánh chịu áp bức từ những cán bộ Thanh Lâm” gửi gắm niềm tin vào sự nhiệt thành của nhà báo Linh như thương binh Thịnh, những gia đình thương binh, liệt sỹ..trong đó có cả nguyên Bí thư tỉnh ủy- cha đẻ của trung đoàn trưởng Thành, họ là những đối tượng thanh trừng, hăm dọa của Hòe.
Tùng kiệt sức, mê man trong ảo ảnh đi trên cánh đồng chết. Anh nhận ra những hình ảnh nhà sư và trí thức bị quân Khmer đỏ bạo hành, trà đạp. Chúng muốn...
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...