Trần Văn Cưởi mồ côi cha từ năm 6 tuổi. Trong đám tang của bố nó nghe mọi người nói chuyện mới biết bố vốn là con nuôi của một bá hộ và được cho ăn học tử tế. Ngày cải cách ruộng đất chính cha chú của bố đã đứng ra đấu tố bá hộ, quy kết ông tội bóc lột sức lao động của bố nó. Bá hộ bị quy kết thành phần địa chủ và đưa đi xử bắn. Nhưng từ đó anh em nhà Nguyễn Văn của bố cũng tha phương cầu thưc. Bố nó chết, Cưởi được mẹ cho đi học nhưng lại không có thời gian chăm lo, yêu thương nó. Đói rét và không...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...