Trần Văn Cưởi mồ côi cha từ năm 6 tuổi. Trong đám tang của bố nó nghe mọi người nói chuyện mới biết bố vốn là con nuôi của một bá hộ và được cho ăn học tử tế. Ngày cải cách ruộng đất chính cha chú của bố đã đứng ra đấu tố bá hộ, quy kết ông tội bóc lột sức lao động của bố nó. Bá hộ bị quy kết thành phần địa chủ và đưa đi xử bắn. Nhưng từ đó anh em nhà Nguyễn Văn của bố cũng tha phương cầu thưc. Bố nó chết, Cưởi được mẹ cho đi học nhưng lại không có thời gian chăm lo, yêu thương nó. Đói rét và không...
Sài đưa Châu về quê báo cáo và để họ hàng xem mặt. Châu thể hiện là người khôn khéo, tháo vát đã chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong gia đình...
Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp...
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...