Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí ức. Bắt đầu là kí ức mưa. Cơn mưa bỗng chốc như lột xác con bé Dở cùng làng chơi với cô thành một thiên thần Mưa. Rồi một trận bão lũ lịch sử đã xảy ra, với những trận mưa dai dẳng từ sáng tới tối mịt khiến làng xóm bị nước nhấn chìm, thoi thóp trong cơn lũ. Cô chút nữa bị chết cóng, mẹ đã lấy thân mình sưởi ấm để cô được hồi sinh.
Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có...
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...
Mừng về đến nhà thì tin mẹ đã đi tản cư về làng Phò, cách Bao Vinh chừng nửa ngày đường. Trên đường trở lại mặt trận em gặp Trung đoàn trưởng và Nghi –...