Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí ức. Bắt đầu là kí ức mưa. Cơn mưa bỗng chốc như lột xác con bé Dở cùng làng chơi với cô thành một thiên thần Mưa. Rồi một trận bão lũ lịch sử đã xảy ra, với những trận mưa dai dẳng từ sáng tới tối mịt khiến làng xóm bị nước nhấn chìm, thoi thóp trong cơn lũ. Cô chút nữa bị chết cóng, mẹ đã lấy thân mình sưởi ấm để cô được hồi sinh.
Ba chàng trai ngồi ghe từ Tân Quới đi Bình Khê gặp câu chuyện của ông chủ ghe bận rộn với những người đàn bà sống dọc bên bờ sông Di. Ông cho biết có tới...
Bọn Ân đã ở cách xa Sài Gòn gần 500 cây số, như thể đã thoát xa nỗi ám ảnh nào đó mà nó không còn khả năng đuổi kịp mình. Ba người đang trôi theo một cái...
Cả ba con người xa lạ bỗng nhiên nhập thành một nhóm đã không còn cảm thấy bỡ ngỡ vì có những điểm chung. Họ đã tận mắt chứng kiến Sông Di tháng bẩy mưa...