Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí ức. Bắt đầu là kí ức mưa. Cơn mưa bỗng chốc như lột xác con bé Dở cùng làng chơi với cô thành một thiên thần Mưa. Rồi một trận bão lũ lịch sử đã xảy ra, với những trận mưa dai dẳng từ sáng tới tối mịt khiến làng xóm bị nước nhấn chìm, thoi thóp trong cơn lũ. Cô chút nữa bị chết cóng, mẹ đã lấy thân mình sưởi ấm để cô được hồi sinh.
Đắn đo mãi Thùy mới dám nói ra chuyện mình quyết định bỏ học. Bà Thân biết tin rất buồn nhưng vì khoản đóng góp để trọ học cao quá bà không lo nổi nên...
Ông Thỉnh bỗng thấy áy náy chuyện bấy lâu nay không quan tâm tới mẹ con Thành, đứa em gái không được may mắn vì phải nghe theo lời bố và anh trai. Qua nhà...