Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí ức. Bắt đầu là kí ức mưa. Cơn mưa bỗng chốc như lột xác con bé Dở cùng làng chơi với cô thành một thiên thần Mưa. Rồi một trận bão lũ lịch sử đã xảy ra, với những trận mưa dai dẳng từ sáng tới tối mịt khiến làng xóm bị nước nhấn chìm, thoi thóp trong cơn lũ. Cô chút nữa bị chết cóng, mẹ đã lấy thân mình sưởi ấm để cô được hồi sinh.
Phùng đi du học ở Odecxa lăn lộn với đám bạn hay gây hấn, lại phải lo kiếm sống đủ nghề vẫn luôn dành điểm cao nhất. Anh còn có khát vọng đổi đời, phải...
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...