Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí ức. Bắt đầu là kí ức mưa. Cơn mưa bỗng chốc như lột xác con bé Dở cùng làng chơi với cô thành một thiên thần Mưa. Rồi một trận bão lũ lịch sử đã xảy ra, với những trận mưa dai dẳng từ sáng tới tối mịt khiến làng xóm bị nước nhấn chìm, thoi thóp trong cơn lũ. Cô chút nữa bị chết cóng, mẹ đã lấy thân mình sưởi ấm để cô được hồi sinh.
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...